-
- Tổng tiền thanh toán:
VÔ GIA CƯ - NỀN TẢNG ĐẠO ĐỨC số 33
Tác giả: Sưu Tầm Ngày đăng: 24/06/2023
VÔ GIA CƯ
Người đàn ông khốn khổ năn nỉ người bán xe bánh mì:
- Anh cho tôi thêm nửa ổ bánh mì đi, chứ chút tối đói bụng ngủ không được.
Người bán bánh mì cắt cho nửa khúc đưa, lập tức hai người đàn ông bên cạnh cũng xin thêm. Thở dài, người bán bánh mì cho tiếp, rồi hỏi:
- Sao mà tình cảnh 3 anh thê thảm vậy?
Một người đáp:
- Trước đây tôi giàu có, nhà cửa xe cộ em út đầy đủ, muốn ăn gì có nấy. Mấy ổ bánh mì thế này chỉ có vứt vào thùng rác. Tôi chuyên chơi chứng khoán. Bỏ tiền mua vào lúc giá thấp, bán ra khi giá lên. Trúng một cái là mấy tỉ. Một lần thấy ngon ăn, tôi trút hết tiền, vay thêm, mua thật nhiều cổ phiếu, không ngờ nó xuống giá mãi cho đến khi công ty đó phá sản luôn. Đống cổ phiếu của tôi biến thành giấy lộn. Ngay lập tức tất cả biến mất với tôi. Hic hic, may gặp anh tử tế cho ăn, chứ đi xin không quen, ít ai cho, đói quá...
Người thứ hai kể:
- Trước đây tôi cũng siêu giàu, sáng Hồng Kông, tối Macau, đánh bài bằng đầu óc thắng luôn cả hệ thống máy móc của các sòng bạc bên đó. Không ngờ bọn nó lừa tôi dần dần, cuối cùng cuộc đời tôi kết thúc bằng một ván bài cháy túi. Chúng nó kè tôi đi ra sân bay tặng một vé về nước, với tài sản tiền bạc đều âm, phải trốn chui trốn nhủi như bây giờ, hic hic...
Người thứ ba kể:
- Tôi thì dồn tiền mua máy đào bitcoin tiền ảo. Tôi mua cả một nhà máy thủy điện để có điện mà chạy máy tính. Tôi trở thành tỉ phú trong thế giới ảo đó, cho đến một ngày chẳng ai công nhận giá trị của nó nữa, các chính phủ liên tiếp cấm ngặt, và tôi trở về thế giới thực với hình hài ăn xin như bây giờ, buồn quá...
Người bán bánh mì nói:
- Cả 3 anh giống nhau ở chỗ cách đầu tư kiếm tiền của các anh không đem lại lợi ích cho cuộc đời. Các anh hưởng phúc đâu ở kiếp trước nên thành công một thời gian. Hết phúc rồi thì thân tàn ma dại. Còn tôi đẩy xe bán bánh mì coi vậy vẫn là phục vụ cuộc đời thực tế, kiếm tiền ít mà bền. Các anh nên suy nghĩ lại, trong hoàn cảnh nghèo như thế này cũng phải tìm cách làm cái gì để cống hiến cho đời, biết đâu lúc nào các anh lại đứng dậy.
Cơm áo gạo tiền là của ai đó trong xã hội này tạo ra đưa đến cho chúng ta, và đổi lại chúng ta cũng phải đóng góp lợi ích gì cho xã hội này. Đó là sự công bằng. Ta càng đóng góp lợi ích cho đời thì đời lại cho ta nhiều thứ khác. Còn ta chỉ biết có tiền, chỉ thấy tiền mà không nhìn thấy mọi thứ chung quanh tiền, không thấy trách nhiệm chung quanh tiền, nên không chịu làm gì có ích cho xã hội, thì tiền cũng sẽ bỏ ta đi.
Người khôn ngoan là người tìm cách, tìm nghề nghiệp, tìm cơ hội để cống hiến nhiều hơn thụ hưởng. Lúc nào bài toán Cống hiến trừ đi Thụ hưởng vẫn còn số dư là dương. Số dư dương đó chính là cái Phúc giữ cuộc đời ta trong bình an hạnh phúc.
- TS.Vương Tấn Việt -